Nghệ thuật thế kỷ 18
Nghệ thuật thế kỷ 18 chủ yếu chịu ảnh hưởng của Thời đại Khai sáng. Thời đại khai sáng mang đến sự bùng nổ trong sáng tạo nghệ thuật khi các nghệ sĩ tạo ra nhiều loại hình nghệ thuật như chân dung, phong cảnh và tĩnh vật. Những ý tưởng và phát minh mới đã biến đổi thế giới nghệ thuật và khiến nó trở nên đa dạng hơn bao giờ hết. Trong nghệ thuật, kiến thức mới này có tác động to lớn đến phong cách và kỹ thuật vẽ tranh. Hai phong cách nghệ thuật nổi tiếng nhất của thế kỷ 18 là Rococo và Tân cổ điển. Các nghệ sĩ không chỉ vẽ tranh mà còn phát triển các kỹ thuật mới. Một trong những bước đột phá quan trọng nhất là ảnh hiện thực; nó có tác động mạnh mẽ đến các nghệ sĩ và phong cách của họ. Các nghệ sĩ đương đại như Rembrandt và Vermeer đã vẽ theo phong cách gọi là "độ trung thực", thể hiện toàn bộ vật thể với độ chi tiết cao. Họ đã cố gắng thể hiện mọi thứ kể cả phần nhỏ nhất. Tuy nhiên, họ đã tự do phóng đại một số đặc điểm nhất định để nâng cao hiểu biết của họ về chủ đề này. Ví dụ, Rembrant được biết đến với chiếc mũi phóng đại vốn phổ biến trong xã hội Hà Lan thời bấy giờ. Một phong cách khác, phổ biến trong thế kỷ 18 là "lý tưởng". Nó liên quan đến việc mô tả một đối tượng không có bất kỳ quan điểm hoặc quan điểm cụ thể nào. Những bức tranh này thường mô tả mọi người trong một môi trường yên tĩnh và thanh bình. Đối tượng được nâng lên trên mọi cảm giác về thời gian và không gian. Titian và Raphael nổi tiếng với chủ nghĩa duy tâm của họ. Nghệ thuật khái niệm bắt đầu xuất hiện trong thế kỷ 18 là kết quả của các kỹ thuật mới trong hội họa. Những phong cách này nhấn mạnh các khía cạnh như hoa văn trang trí và cấu trúc đường nét thay vì hiển thị một đối tượng từ một góc nhìn cụ thể hoặc với chủ nghĩa hiện thực chi tiết. Các phương tiện mà các nghệ sĩ sử dụng cũng trở nên đa dạng hơn, với việc các họa sĩ thử các kỹ thuật mới như sơn dầu trên kim loại, thay vì canvas. Kỹ thuật này bền hơn và không dễ bị hư hỏng. Các nghệ sĩ bắt đầu thử nghiệm với nhiều phương tiện khác nhau; họ cũng bắt đầu trộn màu sơn. Hình thức nghệ thuật nổi tiếng nhất trong thế kỷ 18 là nghệ thuật Rococo. Nó liên quan đến việc sử dụng các thiết kế trang trí phức tạp. Các bức tranh theo phong cách này trở nên rất công phu và sử dụng nhiều màu sắc. Nó nhấn mạnh tính trang trí trái ngược với các yếu tố tự nhiên. Các nghệ sĩ ít chú ý đến các tính năng hiện thực mà tập trung nhiều hơn vào các chi tiết trang trí như hoa văn, đường cuộn hoặc thậm chí là hiệu ứng ánh sáng đặc biệt. Ví dụ về các nghệ sĩ Rococo vĩ đại là Boucher, Watteau và Fragonard. Các nghệ sĩ nổi tiếng khác bao gồm Jean-Baptiste Chardin, người đã vẽ theo phong cách như "trompe l'oeil" hoặc "sự trung thực". Kỹ thuật này rất hiệu quả để tạo ảo ảnh ba chiều trên một bề mặt phẳng. Chủ nghĩa hiện thực của phong cách hội họa này là một sự thay đổi so với phong cách truyền thống đã được áp dụng trong nhiều thế kỷ.