Chủ nghĩa lãng mạn
Chủ nghĩa lãng mạn, còn được gọi là nghệ thuật lãng mạn, là một phong trào nghệ thuật châu Âu bắt nguồn từ nửa sau thế kỷ 18. Chủ nghĩa lãng mạn bao gồm việc thay đổi các kỹ thuật truyền thống cho hội họa cổ điển bằng cách thêm những cảm xúc mới vào tác phẩm nghệ thuật và cảm thấy tự nhiên hơn về nó. Không giống như các nghệ sĩ cổ điển, những người theo chủ nghĩa lãng mạn ưa chuộng việc sử dụng màu sắc sống động và các bố cục khác nhau. Những người theo chủ nghĩa lãng mạn được truyền cảm hứng rất nhiều từ thiên nhiên, trí tưởng tượng, những đặc điểm không phổ biến ở nghệ sĩ cổ điển. Chủ nghĩa lãng mạn ra đời như một phản ứng đối với cuộc cách mạng công nghiệp và các cuộc cách mạng chính trị ở châu Âu. Có một sự thay đổi quyền lực từ các vị vua sang những người tìm kiếm nền dân chủ. Do đó, đã có những thay đổi xã hội dẫn đến việc sử dụng các chủ đề mới phản ánh sự thay đổi này trong xã hội. Những người theo chủ nghĩa lãng mạn tin vào kinh nghiệm cá nhân thay vì các quy tắc truyền thống. Có một sở thích cho trí tưởng tượng, tự nhiên và cảm xúc thay vì chủ nghĩa duy lý và trật tự. Nghệ thuật lãng mạn đã được mô tả là biểu cảm, cảm xúc, giàu trí tưởng tượng, tâm linh và có tầm nhìn. Chủ nghĩa lãng mạn trong thế giới nghệ thuật là một phản ứng đối với chủ nghĩa cổ điển của thời kỳ tân cổ điển. Sự khác biệt chính giữa chủ nghĩa lãng mạn và chủ nghĩa cổ điển là trong khi nghệ thuật cổ điển tuân thủ các quy tắc, cấu trúc và hình thức nghiêm ngặt, thì nghệ thuật Lãng mạn mang tính thử nghiệm và giàu trí tưởng tượng hơn. Ngoài ra còn có những khác biệt khác như cách phối màu, chủ đề, chủ đề chống lại sự đều đặn về hình thức và tính đối xứng. Mục đích chính của Chủ nghĩa lãng mạn là miêu tả những cảm xúc trái ngược với thực tế. Người ta nói rằng các nghệ sĩ lấy cảm hứng từ thiên nhiên vì họ đang tìm kiếm vẻ đẹp cách xa các thành phố nơi mà nó trở nên khó tìm. Phong cách hội họa khác nhau cũng là kết quả của sự thay đổi phong cảnh khiến các nghệ sĩ thích phong cảnh hơn là các sự kiện lịch sử.